A
nh trở về sau những phút lãng duChạm vào đông nghe mùa thu trở lạiHai chúng ta vẫn như thời vụng dạiBên thềm xưa em mềm mại, nồng nànAnh trở về trong hối hả, muộn màngNhặt vội heo may hong vàng nỗi nhớVẫn biết mùa đông chỉ là cái cớMưa rơi hoài nên nỗi nhớ đầy thêm.
Anh trở về tìm lại cõi dịu êmChạm nhẹ vào ngày nghe đêm trăn trởĐông vội vã cuốn anh vào nhịp thởNoel này em có ở cạnh ta?Anh trở về sau những chuyến đi xaMỏi gối, mệt nhoài tìm hoa và cỏNhững giáo đường giăng đầy đèn xanh, đỏChúa hiển linh nên hiểu rõ ngọn ngành.Anh trở về tìm cơn gió ngọt lànhThôi miên man qua những thành quách cũỞ nơi đó có dáng hình quyến rũDỗ tôi mơ trong giấc ngủ thiên đàng…
Trần Văn Cường
TP HCM