T
ìm…
Giữa mây chiều bãng lãng
Hoàng hôn
Những áng mây trôi
Những phương trời gió
Tôi không biết
Mà có ai đâu biết
Cha tôi bầu trời khát vọng
Mẹ tôi mặt đất đươm tình.
Vắt kiệt giọt sữa cuối cùng
Mẹ mớm tôi tiếng khóc
Mớm cả tiếng cười trong bão táp mưa sa
Tôi như loài cây lớn theo chiều thẳng đứng
Vươn giữa bầu trời học triết lý đường cong
Học cả những điều phi lý...
Nhưng tôi biết
Những áng mây không hề phủ dụ
Bay qua bầu trời là rơi xuống cơn mưa
Có lẽ giọt mưa là tôi
Cho cây xanh bén rễ
Lên xanh giữa cuộc đời khô héo niềm tin
Và tôi
Cứ mãi đi tìm
Một niềm tin cứu rỗi...
Văn Nguyên Lương
Tp HCM.