Đã lâu rồi con chưa về thăm ngoại
Sợi nắng chiều lưa thưa giữa rặng tre
Dòng sông quê tắm mát mỗi trưa hè
Vườn xõa bóng gió dịu dàng hương ổi.
Sợi nắng chiều lưa thưa giữa rặng tre
Dòng sông quê tắm mát mỗi trưa hè
Vườn xõa bóng gió dịu dàng hương ổi.
Đã lâu rồi con chưa về thăm ngoại
Tóc bạc pha sương thương ngoại tuổi già
Giàn mướp trước nhà ngoại trồng đơm quả
Con đường làng khói ấm tình quê.
Đã lâu rồi xa quê ngoại chưa về
Nhớ cánh diều chấp chới những triền đê
Ngoại tựa cửa ngồi nhai trầu móm mém
Dáng lưng cong, vai áo bạc sờn.
Đã lâu rồi con chưa về thăm ngoại
Mắt rưng buồn thương quá tuổi thơ ơi!
Trong lòng con luôn ấp ủ bao lời
Hẹn ngày về con tỏ bày với ngoại.
[Nguyễn Hoài Ân]
(Qui Nhơn)