Ai bảo rằng cảnh thu tàn tạ?
Kìa cây vẫn đâm chồi nảy lộc tiết heo may
Dù lá vàng rơi lác đác đó đây
Mùa thu đến! Thu sang! Lòng xốn xang.
Thu Hà Nội mênh mang từng phố vắng
Cành hoa sữa hứng bụi giữa đường qua
Vẫn mỉm cười tiết nhựa và đơm hoa
Làm thổn thức những tâm hồn đang lặng.
Thu Hà Nội có mưa và có nắng
Có cả nỗi lòng trĩu nặng ướt mi ai
Có những nụ cười thong thả, khoan thai
Mùa thu đến, trải lòng ra cùng gió!
Có cây mướp đung đưa bên ngõ nhỏ
Cạnh bờ hồ Quan Hệ một sớm sương
Rễ uốn lượn, đan cài cố vấn vương
Vươn dưới nước từng chùm màu trắng toát.
Con chuồn chuồn vừa bay vừa ca hát
Dâng cho đời những bản nhạc dịu êm
Một buổi sáng mùa thu êm đềm
Đến đậu trên cánh hoa còn sương đọng.
Đâu đó cây bàng, cây lộc mưng quả mọng
Vẫn nảy mầm đất nhú những cây con
Xa một quãng lùm xanh lá trái tim
Cây lá lốt, trầu không, chen chúc mọc.
Thu Hà Nội, những con đường buổi sáng
Nghe rộn ràng nhịp thở của thời gian
Những gánh hàng rong: xôi, cốm, bánh gia truyền
Tạo sắc riêng, tỏa hương cho thành phố.
Có những cụ già dung giăng đi bộ
Xếp thành hàng, đấm đấm và xoa xoa
Có những em bé nụ cười thiết tha
Đứng ngoài ngõ đợi cha đưa đến lớp.
Thu Hà Nội… một ngày sáng sớm
Chẳng thể nào thưởng thức hết cái hay
Rồi những ngày tới, những ngày heo may
Em sẽ đến, sẽ đi và khám phá...
[Maria Thảo Nguyên]
(Vinh)