Nhập từ khoá và bấm Enter để tìm kiếm...

Mẹ tìm con


Một mình con, đủ để Mẹ mỏi mòn
Đứng ngồi không yên trên tòa cao thẳm

Mẹ không thể chờ lâu dài năm tháng
Bởi nỗi lòng thương xót thực vô biên
Như chủ chiên yêu quí từng con chiên
Mẹ đã xuống “đi tìm cho kỳ được”

Ôi tình yêu bao giờ cũng bước trước
Cho thỏa niềm mong ước của lòng yêu
Mẹ thấy con trong góc tối tiêu điều
Cứ mê mải, trơ lì, liều, lầm lạc

Mẹ cúi xuống hôn mảnh đời phiêu bạt
Chẳng ngại ngùng mùi chiên bẩn tanh hôi
Ẵm con lên lòng Mẹ ấm lại rồi
Và lòng con bồi hồi không thể tả

Đã bao năm ngày cầm hơi, đêm đói lả
Con mắt đời như xa lạ rẻ khinh
Con không còn chút hy vọng, niềm tin
Chỉ có Mẹ mới là tình cứu rỗi

Xin cho con biết thương người tội lỗi
Xót phận đời, cám cảnh nỗi bi ai
Loan tin vui tình Mẹ vĩ đại thay
Lòng khoan dung của Ngài là vô lượng

Mẹ vì yêu đã vui lòng bước xuống
Chẳng ngại ngùng bước tới tận hồn con…


[Nguyễn Đức Thự]
(Đà Lạt)