Mặt đất nồng nàn những trinh nguyên
nảy nở
Cuộc đời thơ mộng những tình yêu
ngọt dịu
Tôi đan tay giữa bốn bề tĩnh mịch
nhìn lên Thánh Giá
kêu tên Chúa: Giêsu!
Dâng trái tim, tạ ơn Người
Đôi mắt nhân từ lặng im
nghe tôi cầu nguyện
chỉ tôi
trong nguyên sơ bản ngã, mình tôi…
Nghe sột soạt nơi cuộc sống
tiếng đùa vui cám dỗ
Bước lầm lỡ giữa đường đi quá rộng
làm đôi chân riệu rã, vô hồn…
Con đến đây tìm về Chúa
rũ bỏ những oán hờn
xin Người cứu vớt
để nỗi đau được xoa dịu
trong Chúa lòng lành.
Con sợ những tranh giành ngoài kia
sợ những cuồng quay không thoát
sợ lạc lối hoang dại
muốn dừng!
Hãy cho con được gặp Chúa, xin Người!
để gột rữa những vấy bẩn
trong đôi tay…
Xin Người, hãy cho con được gặp Chúa!
để an nhiên thanh thản
để tội lỗi biến tan
sự sống lại về
trỗi dậy trong con…
[Nguyễn Thị Bích Ái]
(Qui Nhơn)